Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
♀♂♥ღஐ:._ (Lê Tấn Bê secondary school) _.:ღஐ♥♀♂
Cùng nhau tâm sự mọi ngừơi nhé , hãy trải nghiệm mình vào cuộc sống quanh ta có biết bao nhiêu điều tươi đẹp đang chờ ta phía trứơc.Góc nhỏ này sẽ giúp cho ta hiểu nhau hơn cũng nhau thăt chặt tình thương giữa bạn bè thầy cô trừơng thcs Lê Tấn Bê...
Từ ngày hôm nay 4rum sẽ bắt đầu có chế độ điểm thưởng Đầu tiên điểm thưởng để làm gì khi có điểm thưởng bạn sẽ có thể dùng nó để mua tài sản cho mình (khoảng vài ngày nữa sẽ có shop bán tài sản trong 4rum) nhớ là mua vừa phải mà đủ để người ta …
Tổng số bài gửi : 42 Reputation : 1 Join date : 11/02/2011
Tiêu đề: Những con sao biển Sat Feb 12, 2011 2:35 pm
Tuy đã trượt tới ba kỳ thi đại học nhưng tôi vẫn đang chờ thêm một năm nữa. Tôi muốn học qua đại học...
...lên cao học, giật bằng tiến sĩ và khi đó giấc mơ viện sĩ không phải là quá xa xôi! Chỉ có điều...tôi cũng chưa biết nên chọn ngành nghề nào.
Năm đầu tôi chọn ngành Vật lý nguyên tử. Chẳng phải giải Nobel thứ nhất mà bà Curie đã giành được là nhờ công trình phát hiện ra tia phóng xạ đó sao? Một ngày kia, biết đâu tôi, một cô gái tốt nghiệp trung học với điểm số không lấy gì làm xuất sắc lắm, lại trở thành người phụ nữ đầu tiên và duy nhất trên thế giới đoạt tới ba giải Nobel?
Qua năm thứ hai, tôi xin thi vào trường Điện ảnh. Tôi nghĩ mình có tài năng xuất chúng chưa được phát hiện và sớm hay muộn tôi đoạt được Quả Cầu Vàng hay tượng lão Oscar. Thế rồi năm nay tên của tôi lại không có trong danh sách trúng tuyển trường Y. Tiếc thật! Rõ rang lối thi cử ngày nay đã bỏ sót một nhân tài.
Vào một sáng nọ, tôi ra biển sớm. Mặt trời còn chìm dưới mặt biển, làn gió lạnh ướt hơi sương vuốt mặt, bầy chim biển chấp chới trên đầu kêu quàng quạc. Một cái bóng nhỏ lom khom phía mép nước đập vào mắt tôi. Lại gần, tôi nhận ra đó là một bé gái, tóc bím hai vai, mũi hếch lầm tấm tàn nhang. Nó cặm cụi nhặt những vật đen đen trên bãi cát quăng xuống nước.
- Làm gì sớm vậy, nhóc? Tôi hỏi. - Cháu thả mấy con sao biển xuống nước kẻo lát nữa nắng lên chúng chết hết. Cô bé nhoẻn miệng cười chào tôi và giải thích.
Tôi nhìn quanh, nước triều rút xuống để lại những con sao biển nằm chỏng chơ. “Thảo nào vào giấc trưa, khắp nơi bốc mùi”, tôi nghĩ.
- Mày nhặt sao cho khắp? Chúng nằm đây hằng hà sa số! Tôi cười khẩy. - Được con nào hay con đó. Còn hơn để chúng chết hết. Đây, thêm một con sống nữa đây này! Miệng nói tay con bé quăng xuống biển một con sao.
Tôi ngồi phịch xuống cát, thẩn thờ nhìn ra biển. Con bé vẫn cặm cụi nhặt, ném. Lòng tôi xốn xang vì câu nói của con bé. Trái đất 6 tỷ người, tôi chưa giúp được cho bất cứ ai và cũng chẳng biết là sẽ giúp được hay không, vì còn phải chờ nên ông nọ bà kia. Còn con bé…ít ra thì hiện giờ nó cũng có ích một cách thiết thực cho đời hơn tôi.
Tôi đứng dậy tới gần con bé: “Hai chị em mình cùng nhặt nhé!"