Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
♀♂♥ღஐ:._ (Lê Tấn Bê secondary school) _.:ღஐ♥♀♂
Cùng nhau tâm sự mọi ngừơi nhé , hãy trải nghiệm mình vào cuộc sống quanh ta có biết bao nhiêu điều tươi đẹp đang chờ ta phía trứơc.Góc nhỏ này sẽ giúp cho ta hiểu nhau hơn cũng nhau thăt chặt tình thương giữa bạn bè thầy cô trừơng thcs Lê Tấn Bê...
Từ ngày hôm nay 4rum sẽ bắt đầu có chế độ điểm thưởng Đầu tiên điểm thưởng để làm gì khi có điểm thưởng bạn sẽ có thể dùng nó để mua tài sản cho mình (khoảng vài ngày nữa sẽ có shop bán tài sản trong 4rum) nhớ là mua vừa phải mà đủ để người ta …
Tay trong tay - Kì 3: Yêu cái cách cậu làm phiền như thế!
Tác giả
Thông điệp
thuytrang2772
Tổng số bài gửi : 42 Reputation : 1 Join date : 11/02/2011
Tiêu đề: Tay trong tay - Kì 3: Yêu cái cách cậu làm phiền như thế! Tue Feb 15, 2011 12:45 pm
Vừa tan học, San nhanh chóng khoác ba lô lên vai rồi guồng chân đạp xe băng vùn vụt qua các ngã đường.
Cách đây gần một tháng, San xin làm phục vụ ở một quán ăn cuối phố.
Thỉnh thoảng, vài đứa bạn ghé qua ăn ủng hộ, và khen San mặc váy đồng phục xanh trông dễ thương. Mọi chuyện yên ổn và tốt đẹp, cho tới ngày Vũ đem Nhiên đến sau trận bóng rổ buổi chiều. Nhìn hai ông bạn mồ hôi nhễ nhại, gọi hai dĩa mì Ý to oạch, San chẳng nghĩ ngợi gì nhiều cho đến khi giật mình thấy Nhiên nheo mắt nhìn một cái đầy tinh quái.
***
Và những ngày sau đó, cái vận đen bắt đầu đeo bám San. Những buổi làm việc của nó xuất hiện một thằng nhóc cao một mét tám nhưng cư xử như một đứa trẻ lên năm.
Rõ ràng, Nhiên là vị khách khó ưa nhất mà San từng gặp. Hắn luôn tìm cách càu nhàu về mọi thứ. Là mì trong quán làm nhạt quá San ạ. “Xin lỗi quý khách, không ngờ cậu thiếu muối nhiều đến như vậy!”. Là kem trong quán sao mau tan vậy San? “Xin lỗi quý khách, lần sau mua nước đá về mà gặm!”. Là sao cô phục vụ vừa chậm chạp vừa trả lời khách nhấm nhẳng như thế hả San? “Xin lỗi quý khách, vì ngài vừa làm phiền vừa đáng ghét!”
Nhiên bắt bẻ và nghe San vặc lại, tự nhiên lại mỉm cười.
- Cười cái gì?- San trừng mắt đe dọa.
- Cười San!
Thật kì quặc, nếu ở đây có quá nhiều thứ không vừa lòng như thế, sao hắn không đi tìm một cái quán khác mà cứ ở đây chăm chăm hoạch họe San cơ chứ!
***
Tối thứ 7. Quán vắng. Bên ngoài mưa nhè nhẹ và nhạc không lời cứ êm êm. San ngồi dựa lưng sau quầy thu ngân, thỉnh thoảng đưa mắt ngó Nhiên. Hắn ngồi sát khung cửa sổ màu trắng, ngủ gà ngủ gật. Đôi mắt với hàng mi dài cong cong, và một nụ cười dịu dàng theo từng nhịp thở. Khuôn mặt thoạt trông hiền lành dễ chịu …
Việc Nhiên xuất hiện ở quán với tần số dày đặc không còn khiến San bất ngờ như những ngày đầu tiên nữa. Nhiên thường đến khá trễ, chiếm trọn cái bàn quen thuộc và bày ra la liệt sách vở, vừa ăn vừa vò đầu giải bài tập, vừa thỉnh thoảng đưa mắt canh chừng và gây khó dễ cho San. Chịu với cái lý do là hắn cực thích ăn mì Ý vậy thôi!
Vài cô nhóc bàn bên đưa mắt nhìn chàng trai ngồi…ngủ bên khung cửa sổ, một lúc lại thấy ríu rít xì xào. Chị thu ngân khều nhẹ tay San, cười:
- Cậu bạn em làm mấy bé kia “kích động” đấy! Trông lúc ngủ cũng yêu yêu nhỉ?
- Chị nói thế vì chị chưa bị hắn làm phiền đấy!
- Cậu nhóc chỉ đến chơi với em thôi- rồi cười lớn- Chẳng có thằng con trai nào thích ăn mì Ý và kem tới mức ngày nào cũng đến như thế đâu.
San im lặng, lại ném về phía Nhiên một cái nhìn thật nhanh. Nhiên lúc ngủ trông hiền lành và yên bình rất lạ…Cho đến khi hắn bật dậy và hét toáng lên rằng San đã không đánh thức hắn dậy.
- San chỉ biết chết lặng ngắm Nhiên ngủ thôi hả? Biết bây giờ là mấy giờ không???
Nhiên nhăn nhó gom tập vở bỏ vào ba lô, miệng liên tục cự nự. Quá quen với cái giọng điệu cao ngạo của thằng bạn, San thản nhiên vừa lau bàn vừa đưa mắt hỏi.
- Rồi sao nữa?
- Đằng nào cũng muộn, Nhiên đưa San về nhé! - Nhiên nhún vai, nói thêm - Nhà San cũng chung con phố. San mà để Nhiên đi một mình, đường khuya vắng, Nhiên…sợ lắm!
Nụ cười ranh mãnh lại lóe lên. Sao mà tui ghét ông thế không biết! San lườm mắt, lầm bầm.
Dọc đường về, San đã thôi nhấm nhẳng. Vì Nhiên trông có vẻ hào hứng khi tiết lộ cho nó một vài bí mật nho nhỏ. Từ chuyện Nhiên sợ nhất là con nhện, cho tới việc anh chàng cúp buổi tập bóng tuần trước là tại ở nhà coi cho xong một bộ phim.
- Phía sau trường mình, chỗ lùm cây um tùm trước cửa thư viện, có một khoảng trống nhỏ có thể …trèo ra trèo vô đấy San ạ. Hôm nào mà đi trễ thì cứ đi đường đấy trốn thầy giám thị. Ra chơi mà có thèm ăn xôi mặn thì cứ chui ra ngoài, chẳng ai biết đâu. San có công nhận là căn tin trường mình bán vừa dở vừa đắt không…
San bật cười, ngôi trường mới trở nên gần gũi hơn theo từng bí mật được Nhiên khám phá. Dừng xe trước căn nhà có giàn tigôn, Nhiên quay đầu xe đi, mỉm cười. Còn cả cái bí mật về một thằng bạn tội nghiệp ngày nào cũng lẽo đẽo theo sau lưng San một cách lặng lẽ chỉ để biết cô nhóc đã trở về nhà an toàn, mà đến tận hôm nay mới kiếm chuyện để có thể về chung…
***
Nhiên lại đến. Hôm nay trời lạnh ghê gớm. Tan lớp học thêm trễ nên giờ này đã quá giờ cơm tối, Nhiên vừa ngáp vừa đưa tay đẩy cái cửa kính khổng lồ. San đang đứng im lặng trước một vị khách nữ hung hăng, và một tách trà rơi vỡ dưới sàn. Những câu nói nặng nề oang oang khiến cho mọi người chú ý lập tức. Chị thu ngân đang cố gắng giúp San dàn xếp, nhưng có vẻ là không xong. Nhiên nhanh chóng bước lại gần…
- Thôi. Bỏ quách!!!
Nhiên nói, mắt vẫn chăm chú nhìn đường. San thở dài.
- Thì đằng nào cũng là bị đuổi. Không bỏ thì làm gì được…
Nhìn San ỉu xìu như con mèo, Nhiên tự nhiên tội nghiệp cô bạn bé nhỏ. Tính nói gì an ủi, nhưng rồi hỏi.
- Lãnh được bao nhiêu?
- Trừ vụ lùm xùm vì “thái độ phục vụ”, đền tiền mấy cái tách rơi vỡ mấy buổi đầu, tiền đồng phục, tiền ăn tối…- San chép miệng - Ít hơn San tưởng.
- Gì hả???- Nhiên thắng kííít lại, quay hỏi - Sao lúc đầu không đọc kĩ hợp đồng, trừ đầu trừ đuôi còn lại cái gì nữa hả?
Nhìn khuôn mặt lo lắng của Nhiên, San bật cười:
- Thì còn lại khúc giữa, đủ tiền dẫn Nhiên qua một quán khác ăn kem!
San bản lĩnh ghê, Nhiên thầm nghĩ. Nhóc này, cuộc sống không phải lúc nào cũng công bằng, cũng không phải ai cũng là người tốt.
- Vậy Nhiên là người tốt hay xấu?
- Nhiên không phải là người xấu - Nhiên nhún vai - Mà lần sau San làm chỗ khác, Nhiên lại đến làm phiền thế nhé!
Ừ thì, San mỉm cười, lại thấy mình đang yêu cái cách Nhiên “làm phiền” mỗi ngày như thế!
Đặng Thị Hạnh Dung
(Còn tiếp)
Tay trong tay - Kì 3: Yêu cái cách cậu làm phiền như thế!